thpt-nguyenvancu-brvt.edu.vn gửi tới các bạn bài viết 30 bài thơ mùa đông hay, thơ tình mùa đông lãng mạn. Hi vọng sẽ hữu ích cho các bạn.
Mùa đông, hình ảnh của bản hòa nhạc tinh tế, lạnh lẽo nhưng đầy nghệ thuật, là nguồn cảm hứng không ngừng cho những nhà thơ. Trong những áng văn, vần thơ, tác giả thường kể về vẻ đẹp huyền bí của mùa đông, ánh sáng lung linh trong đêm đông, và cảm giác ấm áp của tình yêu trong khắc khoải lạnh giá. Hãy cùng thpt-nguyenvancu-brvt.edu.vntham khảo ngay 30 bài thơ mùa đông hay, thơ tình mùa đông lãng mạn nhé!
1. Bài thơ mùa đông hay
1. Đêm đông – Thơ: Nguyễn Hường
Rét lạnh giấc ngủ ấm nồng
Chăn len gối đệm ánh hồng tình quân
Quên bao vất vả gian truân
Ngân nga điệu nhạc mưa tuôn mặt trời
Ngoài hiên sương đọng giọt rơi
Gió bấc nhẹ thổi chơi vơi côn trùng
Thượng tuần đêm tối mịt mùng
Ngọt êm thiếp ngủ lạ lùng chiêm bao
Mơ nào những ước cùng ao
Cuộc đời đẹp mãi trăng sao sáng ngời
Bài ca nốt nhạc muôn lời
Đi cùng năm tháng à ơi nụ cười
Điểm tô đất nước đẹp tươi
Bay trên đồng nội muôn người hò reo
Thẫn thờ nghiêng đứng trông theo
Du dương trầm bổng lưng đèo núi sông
Tình quê dào dạt mênh mông
Chân tình cởi mở hương đồng ngất say
Bài thơ mùa đông hay
2. Tình yêu mùa đông – Tác giả: Khuyết danh
Mùa đông năm nay có trọn vẹn niềm vui
Có trọn vẹn những điều anh mong ước
Có trọn vẹn những tháng ngày cô độc
Là đưa em về miền cổ tích nơi anh.
Hạnh phúc đủ đầy là khi ở bên em
Là khi em cười, mang niềm tin cuộc sống
Là ánh mắt em nhìn về anh một hướng
Là nỗi niềm em chia nửa cùng anh.
Hạnh phúc này liệu có mong manh?
Như cơn gió mùa đông kèm theo rét lạnh
Như cơn mưa mùa đông mang theo giá buốt
Câu trả lời anh dành trọn cho em.
3. Đêm đông – Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Đêm đông buồn lắm thay
Sương trắng ngập trời bay
Lạnh lẽo canh dài ngóng
Chờ trông chẳng ai hay.
Đêm đông lạnh heo may
Trao nhau từng cơn say
Bóng ai qua ngoài ngõ
Chẳng biết rõ là ai.
Đêm đông chợt nhớ hoài
Bên đường đó là ai
Muốn trao gửi lời nhớ
Cho giảm bớt cơn say.
Đêm đông lạnh canh dài
Phảng phất bóng ai đây
Sao gửi hồn cho tới
Đôi lời tới tận tay.
4. Hơi ấm mùa đông – Tác giả: VuHungViet & P.Nam
Gió bấc từng cơn sắp thổi về
Mây đen trà xuống phía bờ đê
Thương người bận bịu bao công việc
Nhớ bạn lo toan khắp mọi bề.
Giá lạnh ập vào ôm gối lẻ
Buốt tê ùa tới đắp chăn mê
Ước mong Đông tới chung khăn ấm
Hạnh phúc đơm bông trọn ý thề.
Hơi ấm mùa đông
5. Anh sẽ về viết tiếp tháng 12 – Tác giả: Phạm Ngọc Giao
Anh sẽ trở về tháng 12
Để mùa đông chẳng tần ngần bên hiên cửa
Ngày chẳng xa và đêm qua chẳng vội
Anh sẽ về viết tiếp tháng 12.
Anh sẽ trở về tháng 12
Để được ôm vai gầy áo mẹ
Nghe những lời ru ầu ơ thủa bé
Khúc ca dao cổ tích nhiệm màu.
Anh sẽ về con đường đôi lứa đợi chờ nhau
Mãi chạy dài trong tận cùng kí ức
Về một mùa hoa cải bên sông
Có cô gái đợi ai chưa lấy chồng.
Anh sẽ về ngang ngõ mùa đông
Để tìm về thời ấu thơ trẻ dại
Buổi chiều hôm ngóng trông mẹ đầu ngõ
Dáng liêu xiêu, mong manh tấm áo sờn.
Anh sẽ về để cảm nhận chút cô đơn
Tìm thấy mình trong bộn bề nỗi nhớ
Nỗi nhớ thời gian trong từng hơi thở
Để hiểu thế nào là hạnh phúc, niềm vui.
Anh sẽ trở để tìm lại bấy nhiêu thôi
Của một thời, ai đi rồi tiếc nuối
Để viết về những bộn bề kí ức
Anh sẽ về để viết tháng 12.
6. Nhặt – Thơ: Thanh Hùng
Nhặt nắng vừa loang ở cuối trời
Đem về hong lại nỗi chơi vơi
Chiều qua gió lạnh luồn tim nhỏ
Bất chợt làm ta lại nhớ người
Nhặt dăm chiếc lá nhẹ nhàng bay
Viết hết tình thư để tỏ bày
Thuở ấy quên rồi chưa kịp nói
Nên người phương đó chẳng hề hay
Dường như sót lại điều gì đó
Rỉ rả hạt buồn đọng khóe mi
Có lẽ mùa thu còn bỏ lỡ
Để ta nhặt lấy những thầm thì
Ta vừa mới bỏ nỗi hanh hao
Nó cứ cuồng dâng tựa sóng trào
Nếu gặp thì xem như chẳng thấy
Xin đừng nhặt lấy để nao nao
Nhặt chút heo may gió lạnh về
Bên thềm rêu phủ thật lê thê
Chớm đông vàng úa từng chiếc lá
Để lại trong ta chút não nề.
7. Tình đông – Thơ: Dương Bích Hạnh
Nhớ anh à xuân về khắp mọi nơi
Đường phía trước vẫn xa vời đôi ngã
Sương khuya lạnh thấm bờ vai buốt giá
Đẫm hàng mi má hường đã bạc màu
Nhớ anh à tim nhức nhói quặn đau
Bởi xa cách tình uá nhàu phai nhạt
Tuyết vùi phủ ngọn lửa hồng lụi tắt
Giọt buồn giăng gió hiu hắt cuối chiều
Nhớ anh à khuê phòng vắng cô liêu
Em góp nhặt tìm lời yêu thủa trước
Tim thổn thức giá thời gian trở ngược
Dành cho nhau phút rạo rực hương nồng
Dấu yêu à anh có nhớ em không
Hay sóng vỗ tình trôi dòng bến lạ
Gió cuốn thổi bay về đâu chiếc lá
Lỡ yêu người ôm lạnh giá TÌNH ĐÔNG..!!!
8. Đông lạnh – Thơ: Hoàng Yến
Đông về rồi …anh có thấy lạnh không
Có buồn không …khi nhìn trời u ám
Hay tình chết rồi…lòng sẽ thành vô cảm
Chẳng thấy não nề khi gió lạnh …đông sang
Anh nhớ không…duyên mình đã lỡ làng
Ta xa nhau …từ mùa đông năm ấy
Bao đông rồi…mà vẫn đau biết mấy
Khi gió lạnh về …mưa bụi cứ rơi rơi
Gió đông về …lòng em cứ chơi vơi
Cơn gió vô tình cứ nhắc hoài …thủa ấy
Chẳng thể gom được nắng mùa hè bỏng cháy
Để đông về …đừng lạnh lẽo cô đơn
Tình cũ rồi…chẳng dám trách dám hờn
Trách cơn gió …cứ vô tình gợi nhớ
Gió đông ơi …đã chẳng mong gặp gỡ
Mùa đông này ….đừng lạnh nữa được không.
9. Về đi anh – Thơ: Thanh Hiếu
Em lạnh rồi giờ anh ở nơi đâu
Có về nối lại nhịp cầu dang dở
Bao đông đến lời hẹn thề đã lỡ
Đêm tàn canh buồn vô cớ tim gầy
Anh hãy về mình cùng ngắm áng mây
Bồng bềnh gợn giữa trời đầy nắng gió
Chút e thẹn làm má em hây đỏ
Nụ hôn nồng ai đó đặt bờ môi
Tháng mười sang kìa đông ghé thật rồi
Em muốn được ngồi bên anh thủ thỉ
Kể ra hết những gì lòng đang nghĩ
Bao chờ mong âm ỉ dấu yêu à
Thu cúc vàng cũng mấy độ đi qua
Tim trăn trở bao nhiêu là nỗi nhớ
Trời ban tặng cho hai mình duyên nợ
Về đi anh xin người chớ chần chừ.
10. Đông về – Thơ: Lê Ngọc
Sáng thức giấc thấy trời se se lạnh
Mới hay thu đã tránh để đông về
Chợt giận mình sao nửa tỉnh nửa mê
Thời gian qua mà chẳng hề nhìn lại !
Chỉ mải miết đắm chìm trong hoang hoải
Ngắm mùa thu vàng lá trải trên đường
Thả tâm hồn phiêu lãng với mùa thương
Mà đâu biết má hường em nhạt nắng !
Ngồi nơi đây một mình nơi quán vắng
Ly cafe từng giọt đắng rơi rơi
Góc thân quen giờ đây vắng một người
Lại nuối tiếc thuở đôi mươi khờ dại !
Phố ngày xưa khắc đậm sâu tim mãi
Nhìn dòng người qua lại dáng thân quen
Từ sáng mai cho tới lúc lên đèn
Lại lê gót tìm chút men cay đắng !
Ta tìm mãi một bến bờ phẳng lặng
Nơi ngọt ngào không đắng mặn bờ môi!
11. Mùa đông – Khuyết danh
Băng giá trải mình trên cành cây,
Mùa đông về, lạnh lẽo bên này.
Gió lạnh thổi qua, rì rào lá khô,
Trời xám xịt, như bức tranh mờ.
Bước chân qua cánh đồng ươm băng,
Đêm dài dằng, sao lạnh buốt tâm hồn.
Tiếng gió lặng lẽ hòa mình vào đêm,
Như bản hòa nhạc êm đềm, buồn thắm.
Những hạt tuyết trắng nhẹ rơi bồng bềnh,
Như những ước mơ dịu dàng không gian.
Đèn đường lẻ loi, mờ ánh sáng vàng,
Khuôn mặt đêm dần trở thành huyền bí.
Cảm giác se lạnh từ đầu ngón tay,
Mùa đông ơi, người giữ ấm lòng này.
Nhớ về những khoảnh khắc ấm áp,
Khi bên nhau, trái tim chẳng còn giá lạnh.
Mùa đông mang theo hương vị khác biệt,
Cây cỏ buông lá, tựa như đang thở.
Trái tim chạm nhau, đêm dài trôi qua,
Thấp thoáng hy vọng, như ánh sáng mơ.
Mùa đông ơi, vẫn đẹp trong gió lạnh,
Ta bên nhau, niềm vui tràn ngập tâm hồn.
Chắp tay nhau, bước qua băng tuyết trắng,
Mùa đông đến, trái tim ta bình yên.
2. Thơ tình mùa đông lãng mạn
Mùa đông gió lạnh, trái tim lẻ loi,
Tình yêu ấm áp, như lửa bên nồi.
Bên cửa sổ, tuyết trắng rơi nhẹ,
Em và anh, tình đậm nồng thắm.
Thơ tình mùa đông lãng mạn
Mùa đông về, gió lạnh buốt tâm hồn,
Nắng vàng le lói, góp thêm bóng mình.
Trái tim anh, tình yêu nồng thắm nguyên vẹn,
Mắt em như sao sáng, đêm đông trầm lắng.
Tay nắm tay, bước trên lối tuyết phủ,
Đêm dài dằng, lòng chẳng mặc cảm gió lạnh.
Mắt em ấm, bên môi đỏ hồng,
Tình yêu mình, giữa trời đông bình minh.
Bên trời đông, ngọn đèn vàng lung linh,
Bên vai anh, mái tóc em bay nhẹ.
Tình yêu như làn sương mỏng manh,
Môi hôn ngọt ngào, như hương hoa thơm.
Làm sao tả hết, hơi ấm tình yêu,
Giữa mùa đông buốt, trái tim anh rực cháy.
Mắt em lung linh, như ngôi sao lấp lánh,
Chúng ta, tình yêu mãi mãi không phai.
Gió đêm thổi, tình yêu nồng thắm hơn,
Như làn khói nhẹ, bay bổng giữa trời đông.
Anh và em, như đôi chim hòa mình,
Mùa đông lạnh, tình yêu ta ấm áp vô biên.
Thơ tình mùa đông lãng mạn
Hà Nội đông về, sương khói phủ đỉnh,
Hồ Gươm lặng lẽ, cảm xúc khắc sâu.
Phố phường nhộn nhịp, bánh chưng và xôi,
Mùa đông Hà Nội, hương quê nồng thắm.
Góc phố Hàng Điếu, cổ thụ gió lạnh,
Áo dài bay bay, bên cầu Long Biên.
Hà Nội đông về, hồn xuân bất tận,
Chợ Đồng Xuân rộn ràng, gió lạnh thêm.
Trăng khuya bên cửa, gió se lạnh,
Nắng đông le lói, hương ấm tình.
Tay nắm tay, dưới tán cây đông,
Thả thính êm đềm, tim mênh mông.
XEM THÊM:
3. Thơ về mùa đông ngắn 2 câu
Băng tuyết rơi nhẹ, trắng tinh khôi,
Gió se lạnh, kết nén hồn êm đềm.
Thơ về mùa đông ngắn 2 câu
Bên cửa sổ đông về, gió se lạnh,
Môi hồng, tình đậm, trái tim ấm.
Tuyết rơi giữa đêm, nhẹ êm,
Dáng người đi qua, in bước chân.
Cổ áo trắng tuyết, tay ấm bình yên,
Môi em hồng ấm, nụ cười hiền.
Thị trấn im lìm, bên cạnh lò sưởi,
Nồng ấm tình thắm, mùa đông ơi.
Đèn đường mờ ánh, tuyết trắng trải,
Tay nắm tay, lòng chẳng cảm giác lạ.
Bước chân in hình trên đường tuyết,
Mùa đông êm đềm, nhẹ nhàng quá.
Cầu vồng tuyết rơi, sáng đêm tối,
Ánh đèn vàng lung linh, trời đông hồi.
Thung lũng đêm dài, trăng soi sáng,
Tình yêu ấm áp, như lửa vàng.
Nắng đông le lói, lấp lánh sáng,
Trái tim ấm, mùa đông trở nên ngọt ngào.
Góc phố lẻ loi, cây cỏ buông lá,
Mùa đông lạnh lẽo, lòng ấm áp.
Những bài thơ mùa đông chứa đựng sự lãng mạn và tâm huyết, mô tả một cách tinh tế về những khoảnh khắc đầy ấn tượng và sâu sắc trong quãng thời gian này. Những tác giả đã giúp chúng ta nhìn nhận mùa đông không chỉ là một thời gian lạnh buốt, mà còn là một khung cảnh đẹp ngất ngây của tâm hồn và tình cảm. Chia sẻ bài viết này và theo dõi thpt-nguyenvancu-brvt.edu.vnđể cập nhật thêm nhiều thông tin thú vị khác nhé!